Trời ơi thương bot quá trời. Mình để ý tác giả viết bot rất dễ khóc từ khi 2 người yêu nhau, ý là dễ khóc với những thứ tốt mà bản thân thì k ổn, kiểu lòng tự trọng ấy. Thí dụ là khi cãi nhau với bố mẹ, gặp top top nói theo kiểu quan tâm, ẻm bị ức ấy. Khá là giống mình, mình thì có bị đánh hay chửi gì đó nhất quyết k bao giờ khóc, nhưng gặp mấy chuyện kiểu bất công hay đụng tới tình cảm là dễ bị ức, xong người mình yêu thương mà đi dỗ dành giống kiểu động vào nỗi đau, có cảm giác dc người khác yêu thương là ức xong bộc lộ hết. Điều này của e bot cx thể hiện rõ nhất ở chap này, e cx đã mạnh dạn nói hết mà k giấu người mình yêu mà k sợ cảm giác tự ti… mình thấy bot khóc nhìn dễ thương lắm kkk
Kiểu cảm giác em bị áp lực, bất lực toàn tập. Mình có thể hiểu cảm giác này, khi bản thân k bằng các xung quanh, công việc này kia thì dồn dập mà lại chả có cái nào lên hồn. Mọi thứ k ổn đều đến cùng 1 lúc…