Từ lúc lên sơ trung, Lộ Già hiếm khi gọi Mục Ôn Nhiên là anh
Nhưng mỗi khi cậu muốn lấp liếm nói dối hay cầu cạnh, vẫn cứ dùng từ anh này để gọi Mục Ôn Nhiên.
Trước đây khi không muốn làm bài tập, cậu liền giả bộ bị bệnh: “Em đau đầu quá anh ơi.”
“Nội dung chương này em hiểu hết rồi, thật đó, anh ơi.”
Hiện tại cậu đã hai mươi ba, nhưng vẫn khóc lóc ăn vạ với Mục Ôn Nhiên.
Nước mắt tuôn rơi, cậu nói: “Xin lỗi, em không thích anh.”
Cậu nói dối.
Mục Ôn Nhiên lại cười, lau đi nước mắt trên mặt cậu, khẽ nói: “Không sao, anh thích em.”