Thời còn là học sinh, Seo Jin nảy sinh lòng hiếu kỳ với Seung Woo - người luôn nhìn mình với nét mặt vô cảm.
Sau khi nhận ra được ánh mắt của Seung Woo khi nhìn vào bản thân mình, thì cậu ấy đã biết được lí do vì sao khuôn mặt đó lại ít khi nào thể hiện ra cảm xúc. Vì điều này, nên cậu luôn tận hưởng cảm giác hài lòng và ở bên cạnh Seung Woo như là một người bạn.
Nhưng một ngày nọ, bản thân cậu phát hiện ra Seung Woo đang không thể chịu đựng được việc giữ khoảng cách…